Monday, July 18, 2011

Nếu trên đầu mình đã mọc đuôi sam Đỗ Trung Quân

Đỗ Trung Quân

Tháng này Sài Gòn mưa ngâu clip_image001

Nhưng thôi, miễn bàn về thơ thẩn

Tôi nói thẳng

Cho mau

Đồng bào tôi ngoài biển vẫn bị nó cướp tàu

Đồng bào tôi ngoài biển vẫn bị nó túm đầu

Cướp cơm chim

Tôi nói thẳng

Thôi đi mấy cha, mấy anh cà vạt phòng lạnh cách xa Biển Đông ngàn dặm

Nhà anh chả ai cướp

Con anh chả ai đánh [đánh sao được, nó ở nước ngoài ráo cả]

Vợ anh chả ai hiếp [hiếp sao được, nhà anh có công an bồng súng đố thằng nào…]

Chỉ tủi thân cho đồng bào

Tàu thuyền rách nát.

Kiếm sống ở khu vực nhà mình vẫn bị ăn tát

Ăn bạt tai – đá đít

Ăn đạn AK

Bọn hải tặc đuôi sam làm cha

Thậm chí làm ông nội.

Thơ không được chửi bậy

nhưng thôi đành

Tiên sư bố chúng mày bọn lưu manh!

Bạn bè gì ngữ ấy.

Thơ không được chửi bậy

Xin tha thứ cho thằng làm thơ này. Đọc tin đồng bào bị cướp trên biển thì mắt nó cay cay…

Cứ đàn áp đi…

Cứ bóp cổ đi…

Cứ kung-fu đi…

Cứ triệu tập đi…

Cứ lo hữu nghị đi…

Hỡi những người anh em máu đỏ da vàng

Hãy thử sờ lên đầu mình. Xem…

Đã mọc đuôi sam?…

trạng: Vui vẻ Tiểu Tinh Xuân Anh.

Ảnh mang tính minh họa nhưng không nhất thiết khác với sự thật.

Xuân Anh là tài năng thực sự. Chả thế mà Thái thượng hoàng Nông Đức Nổ dăm ba lần qua chén rượu đưa đẩy câu chuyện có nói: "Nếu sinh con mà được như Nguyễn Xuân Anh dẫu có chết nhắm mắt cũng sung sướng, an lòng".


Xuân Anh thông minh từ bé. Song thân, ông bà thử bằng cách bày đồ vật trên bàn để cho chọn. Xuân Anh tay phải chọn con dấu của phụ thân, tay trái cầm thẻ tín dụng visa phụ mẫu. Gia đình đoán con mình sau này tất sẽ giữ tay hòm chia khóa ngân khố quốc gia. Dặn gia nhân trong nhà giữ kín không cho ai biết.


Xuân Anh biết nói rất sớm, tiếng nói đầu đời không gọi song thân là bố mẹ mà gọi là đồng chí. Ai cũng lấy làm lạ. 4 tuổi đã biết đánh vần, sang tuổi thứ 5 trình độ ngoại ngữ tiếng Ăng lê giỏi đến độ nghe hiểu chương trình Cartoon Network, phân biệt được chuột Mickey với thủy thủ Popeye khác nhau như thế nào. Năm lớp 2 học xong phép nhân chia, cộng trừ thành thục. Trí tuệ mẫn tiệp vượt trội so với bạn bè cùng trang lứa. Năm nào cũng được danh hiệu cháu ngoan Ông Cụ.


Có lần đi học Xuân Anh gặp một lão ăn mày. Lão ăn mày sững sờ xem tướng mà thốt lên rằng: "Người này có chân mệnh thiên tử bét ra cũng là quan tứ trụ triều đình sang không kể hết. Bố Xuân Anh là Nguyễn Chi Chi vội cho người tìm lão ăn mày để hỏi thêm nhưng người đâu không thấy chỉ để lại đôi dép râu bên bờ Hàn giang. Phải chăng là bậc thượng tiên trên trời dạo chơi chốc lát mà thiên cơ tiết lộ?


Xuân Anh có lối đọc sách khác người, ghét kiểu tầm chương trích cú, chỉ đọc lướt cốt lấy đại ý. Loại sách Xuân Anh đọc không phải ai cũng đọc được, nào là sách: "Làm sao đất nước hóa rồng trong 20 năm", "Tầm nhìn xuyên thấu thể kỷ", "Ngũ Đức Nhân Hòa"... Có thằng bé hàng xóm bắt chước đọc sách như thế, trong vòng ba ngày thổ ra một đấu huyết mang đến y viện thì chết không rõ nguyên nhân.


Năm 18 tuổi Xuân Anh học qua 3 vạn thế sư biểu. Ngài nào cũng nhận thấy cậu rất thông minh, hiểu rộng, nhớ lâu. Có một ông được vời từ đất Trường An, sau ba tháng đã từ chối khéo không dạy nữa. Ông ta lấy cớ là: "Xuân Anh học giỏi quá, tôi hết chữ để dạy". Một ông vạn thế sư biểu dạy một thanh niên 18 mà kêu là tôi hết chữ thì thật không ai có thể nghe được! Sự thật là Xuân Anh hay hỏi căn nguyên nghĩa từng câu, từng chữ - hỏi cho kỳ hiểu mới thôi - làm cho ông nhiều khi lúng túng không trả lời được.


Gia đình buộc phải cho Xuân anh tạm xa An-nam quốc qua đất Gia Nã Đại học tập kỹ nghệ, kỹ trị vài năm.


Về cố quốc tinh hoa phát tiết, cẩn trọng trong sinh hoạt. Phàm mỗi lần liên hoan không bao giờ quá chén, luôn chấp hành tỷ lệ nhất tửu, chín Cocacola, thuốc lá cà phê coi là kẻ thù mà lánh xa. Thường ngày cuối giờ làm việc chăm chỉ đi giày Adidas, xách vợt Wilson vờn trái banh nỉ. Thật là con người sống có chừng mực.


Năm 2008, tức năm Minh Chiết thứ 3, Xuân Anh vui vầy loan phượng với tiểu thư Bùi Thị Diễm người xứ Tây Đô.


Diễm đích thực là mệnh phụ phu nhân. Vốn sinh ra từ nơi gạo trắng nước trong, rụt rè đi thi sắc đẹp An-Nam qua ảnh tiến cung chẳng dè được giải vàng Kim Đỉnh. Mặc cho đại gia, tài tử giai nhân tiền đô chất như núi đi qua mắt không thèm liếc ngang. Thật là một bực công dung ngôn hạnh hiếm có trên đời.


Lẽ đương nhiên trai anh hùng phải gặp gái thuyền quyên để đẹp duyên tàng long, ngọa hổ. Xuân Anh, Thị Diễm nên đôi lứa. Sau 9 tháng 12 ngày sinh hạ một bé trai kháu khỉnh. Nghe đồn khi sinh cháu ra, mùi hương thơm ngào ngạt, bảy sắc cầu vòng quấn quanh nhà ba ngày mới tan, hạc trắng bay rợp sông, chim phượng kêu eng éc. Đến Nghiêu, Thuấn sinh ra không được điềm lành như thế.


Âm dương hòa hợp, lại ứng với quẻ Thiên Phong Cấu. Theo lời lý giải của Kinh Dịch Đại sư Nguyễn Hiến Tạng hay Nguyễn Hiến Lê tiên sinh gì đó thì quẻ này trên là Trời (Càn), dưới là gió (Tốn) dịch hào 5 mà lý giải như sau: "Hào này ở địa vị tối cao, dương cương , trung chính, có đức tốt mà không khoe khoang (ngậm chứa đức tốt), bao bọc cho kẻ tiểu nhân ở dưới (hào 1) như cây kỉ, cao, cành lá xum xuê che cây dưa (thuộc loài âm). Như vậy là hợp đạo trời, sẽ được trời ban phúc cho. ". Quả nhiên đến giữa năm 2011, mùa hạ, Xuân Anh được nhậm chức Phó Tổng đốc Đà Nẵng kiêm Dự khuyết đại thần cơ mật viện.


Có kẻ trong dân gian xấu mồm nói Xuân Anh nhờ là hạt giống đỏ mới lên chức nhanh như diều gặp gió khi còn đang trẻ tuổi. Quả thực chưa hẳn như vậy, các cụ chúng nó còn có câu: "Có bột mới gột nên hồ". Những thằng COCC nghiện hút, ếch, si da đầy đường thử hỏi chức tước của bố mẹ có làm gì cho chúng nó được không?


Xuân Anh xứng đáng là tiểu tinh ngời sáng nhất, Người sẽ còn tiến rất xa nữa. Những lời ong ve nói xấu sau lưng, xin Người hãy coi như dắm hôi, gió thoảng. Vận nước trong tay Người. Hỡi Tiểu Tinh Xuân Anh!. Bài anh nhặt trên mạng của tên Papilon, có thiến hoạn thêm pha biên tập lại.

Chúng ta sẽ sẻ chia cùng đồng bào chén cơm manh áo. Trừ…

 Rõ rồi nhé. Rõ mồn một nhé. Người Việt trấn áp người Việt nhé. Người Việt đánh đập người Việt nhé Vì tội tày trời : chống bọn cướp của giết người Mang tên : BẠN. Mang tên China. Rõ rồi nhé. Nhưng… Dù gì cũng phải khen một câu Cái gì cũng tù mù Nhưng Trấn áp Thì công khai. Bóp cổ , khiêng vác , chửi thề , đánh nóng , đánh nguội Thì Rất minh bạch. Hỡi những người anh em Đánh đồng bào mình có vui không ? Bắt đồng bào mình có sướng không ? Rong tảo Hoàng Sa không xanh nữa San hô Hoàng Sa đỏ màu máu Từ một chín bảy tư Lạng Sơn những rừng đào linh hiển Hoa cũng đỏ lừ. Chúng ta Những con người yêu nước bé mọn Nhưng không khiếp nhược cười đau đớn cười ứa máu mép cười chảy máu mồm thở lên vòm trời làn hơi u uất Giữa nắng mặt trời Ngày Chủ nhật Não nề Không thể Não nề Hơn. Ta biết những thằng thái thú Có đủ lý do ăn mừng Rượu Mao đài tưới xuống Biển Đông… Nhưng chúng ta sẽ nói trong vị mặn của máu Như vị mặn của máu ngư dân Ta sẽ sẻ chia cùng đồng bào chén cơm manh áo Từng chiếc thuyền nan Nhưng … Điều này là chắc chắn. Một – tấc – biển – Đông Cũng Không ! [ Chủ nhật 17 tháng 7- 2011 ] Nhà THƠ Đỗ Trung Quân

Saturday, July 16, 2011

Tổ quốc nhìn từ biển

Nếu Tổ quốc đang bão giông từ biển

Có một phần máu thịt ở Hoàng Sa

Ngàn năm trước con theo cha xuống biển

Mẹ lên rừng thương nhớ mãi Trường Sa



Đất Tổ quốc khi chập chờn bóng giặc

Các con nằm thao thức phía Trường Sơn

Biển Tổ quốc chưa một ngày yên ả

Biển cần lao như áo mẹ bạc sờn



Nếu Tổ quốc hôm nay nhìn từ biển

Mẹ Âu Cơ hẳn không thể yên lòng

Sóng lớp lớp đè lên thềm lục địa

Trong hồn người có ngọn sóng nào không



Nếu Tổ quốc nhìn từ bao quần đảo

Lạc Long cha nay chưa thấy trở về

Lời cha dặn phải giữ từng thước đất

Máu xương này con cháu vẫn nhớ ghi



Đêm trằn trọc nỗi mưa nguồn chớp bể

Thương Lý Sơn đảo khuất giữa mây mù

Thương Cồn Cỏ gối đầu lên sóng dữ

Thương Hòn Mê bão tố phía âm u



Nếu Tổ quốc nhìn từ bao thương tích

Những đau thương trận mạc đã qua rồi

Bao dáng núi còn mang hình goá phụ

Vọng phu buồn vẫn dỗ trẻ, ru nôi





Nếu Tổ quốc nhìn từ bao hiểm hoạ

Đã muời lần giặc đến tự biển Đông

Những ngọn sóng hoá Bạch Đằng cảm tử

Lũ Thoát Hoan bạc tóc khiếp trống đồng



Thương đất nước trên ba ngàn hòn đảo

Suốt ngàn năm bóng giặc vẫn chập chờn

Máu đã đổ ở Trường Sa ngày ấy

Bạn tôi nằm dưới sóng mặn vùi thân



Nếu Tổ quốc neo mình đầu sóng cả

Những chàng trai ra đảo đã quên mình

Một sắc chỉ về Hoàng Sa thủa trước *

Còn truyền đời con cháu mãi đinh ninh



Nếu Tổ quốc nhìn từ bao mất mát

Máu xương kia dằng dặc suốt ngàn đời

Hồn dân tộc ngàn năm không chịu khuất

Dáng con tàu vẫn hướng mãi ra khơi


Tác giả:
Nhà thơ, nhà báo Nguyễn Việt Chiến
xin phép bác Chiến cho em chép vào blog nhé